KSCLNTPD – Chương 102

Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ

Tọa độ này….

Vân Khuynh nhíu mi —— chẳng lẽ hắn ở ngay trong tiểu khu nhà mình?

Nàng nghĩ, lại refresh giao diện.

Lúc này, weibo đó đã biến mất không thấy.

Đối phương lại chia sẻ lại lần nữa, nội dung giống nhau như đúc, nhưng tọa độ phía dưới đã không còn bóng dáng.

Thậm chí khiến Vân Khuynh hoài nghi vừa rồi chỉ là ảo giác.

Nàng kích mở weibo mới này, lướt qua vài comment.

[ Hạ chi không ] 2333 đại thần đúng là chống lưng cho nữ thần này, nhất thời trượt tay ngay cả định vị cũng quên tắt?

[ dkwdj ] Ha ha ha, xóa xong lại đăng, nam thần hôm nay xuẩn manh quá đi!

[ Con dân Sở Triều ] Lầu trên đừng nói bậy kẻo nghẹn! Thần ca của tui khí phách bảo vệ vợ, khí tràng quả thực quá soái!

Được thôi.

Nhìn mấy lời bình phong cách này, Vân Khuynh xác định, vừa rồi chính mình không có nhìn lầm.

Hóa ra, hắn cách nàng gần như vậy?

Trong lòng Vân Khuynh suy tư, không khỏi cảm thấy có chút không tốt.

Hình như có điểm nào đấy đã bị mình xem nhẹ?

Chẳng qua….

Rốt cuộc đánh trả mới là việc cấp bách.

Vì thế, nàng tạm thời áp nghi ngờ xuống, một bên soạn weibo, một bên chọc chọc các fan.

Sau một lúc lâu.

Chờ đợi quần chúng liên can chính là “Vân Xuất Tụ” đăng lên hai trạng thái mới.

[ Vân Xuất Tụ V ] Không hổ là đạo diễn, biên kịch, hậu kỳ ngự dụng (*) của “Giang Sơn Bắc Vọng”, ba vị lật tay là có thể có trò hay. @ Nãi Trà @ Pháo Hoa @ Thu Ý Nùng ( ghi âm.wmv )

(*) ngự dụng: đồ dùng của vua, ở đây dùng với ý mỉa mai.

[ Vân Xuất Tụ V ] Mặt khác, xét thấy trong quá trình hợp tác liên tiếp xảy ra chuyện ngoài ý muốn, từ hôm nay tôi chính thức rời khỏi đoàn phim.

[ Vân sắc ] Nữ thần muốn vả mặt Giang tra sao?!

[ Sida ] Đã load! Đúng là cường thế vả mặt! Có thêm kiến thức nha, staff đoàn phim lo lắng tính kế CV chính gì gì đó, thật là đáng sợ.

[ Vân gia – Khinh Ca ] Không lồng tiếng phiên ngoại H, thì chính là không tôn trọng nguyên tác? Nữ thần rời khỏi tốt lắm! Loại đoàn phim đối nội thọc đao bịa đặt này không ở lại cũng thế!

[ Vân gia – Lạc Thi ] Duy trì Vân đại! Tự sửa kịch bản, cùng Giang tra lồng tiếng H gì gì đó, quả thực là ghê tởm!

[ Vân gia – Tiểu Lam ] Đã xác nhận chứng cứ → @ Fanpage Vân Xuất Tụ.

Theo tệp ghi âm hoàn chỉnh do “Vân Xuất Tụ” đăng lên, dưới trang fanpage này lại phơi ra chứng cứ hợp tác thân mật nhiều lần của “Giang Sơn Bắc Vọng” và “Thu Ý Nùng”, hướng gió xoay nhanh.

Sức chiến đấu của Vân phấn toàn bộ khai hỏa, người qua đường vây xem náo nhiệt.

Mà một người khác tham gia trong sự kiện, tâm tình không được vui sướng như vậy ——

“Em làm như thế nào vậy?! Sao lại để cô ta ghi âm lại?”

Trên kênh YY đã thêm khóa, có giọng nam tức giận đột ngột vang lên.

Giây tiếp theo.

Thanh âm nữ sinh đầu bên kia mềm nhũn run run: “Anh Giang, em cũng không nghĩ tới, Vân Xuất Tụ cô ta cũng ghi âm.”

“Em thật là….”

“Được rồi, Bắc ca, Thu Thu chắc cũng không lường trước được cô ta sẽ giấu nghề.”

Giọng nói yêu kiều mềm mại tiến vào, một chớp mắt đánh vỡ không khí đang ngưng đọng.

Kiều Bắc Vọng xoay người, nhíu mày nhìn cô gái nhỏ bên cạnh mình.

Vương Mộng Huyên cười ngọt ngào, ánh mắt đưa tình nhìn người đàn ông.

“Bắc ca, em biết, anh đều vì em.”

Nhìn thấy thần thái yêu kiều của bạn gái, Kiều Bắc Vọng không khỏi bốc hỏa: “Em biết là tốt rồi!”

Âm thanh ve vãn đánh yêu thông qua microphone truyền tới trong tai một người khác.

Trên YY, “Thu Ý Nùng” ngăn chặn tiếng hô hấp của mình, trầm mặc không nói.

Mà Vương Mộng Huyên được Kiều Bắc Vọng ôm vào trong ngực, trộm liếc mắt nhìn tài khoản đang online, trong lòng quyết định.

Lại im lặng.

Kiều Bắc Vọng giờ mới lên tiếng.

“Dù sao, trên tin hot cũng không tag tài khoản chính của Ý Nùng, dứt khoát đẩy lên người staff khác đi, tỷ như người mới vào kia kìa.”

Nói, lại giải thích cho “Thu Ý Nùng”: “Mặt khác, về phần quan hệ thân thiết của hai chúng ta, phải kiên quyết phủ nhận.”

Hắn ta nhàn nhàn nghĩ ——

Tóm lại, đồ vừa xấu vừa béo kia đã tuy bố rời khỏi đoàn làm phim, các vấn đề khác, chậm rãi tẩy trắng là được rồi.

“…. Được.”

“Thu Ý Nùng” dừng lại trong nháy mắt, toàn bộ đều đồng ý.

Mà Vương Mộng Huyên nghe hai người trò chuyện, ánh mắt hơi lóe, trong lòng không khỏi gõ vang hồi chuông cảnh báo ——

Sao trước đó không phát hiện, “Thu Ý Nùng” này và Bắc ca lại thân quen như vậy?!

Sau khi nghị định xong, hai người Kiều, Vương vừa định hạ YY, “Thu Ý Nùng” lại đột nhiên cứng lại.

“Anh Giang, không xong!”

“Làm sao vậy?” Kiều Bắc Vọng bất mãn hỏi, liền nghe lời đối phương nói ra.

“….. Vòng Điềm Điềm nói, muốn  thu hồi ủy quyền.”

“Cái gì!?”

Vương Mộng Huyên thất thố hô ra tiếng, mở weibo ra, liền thấy lời thanh minh gần đây nhất ——

[ Vòng Điềm Điềm V ] Tối hôm qua có người ở đoàn phim tới tìm tôi, nói CV chính muốn lồng loạn cốt truyện. Cứ như thế, sáng nay tôi mới đăng weibo. Hiện tại nghe thấy ghi âm hoàn chỉnh, mới biết được mình hiểu lầm CV kia, thật sự xin lỗi.

[ Vòng Điềm Điềm V ] Mặc khác, ủy quyền phần kịch truyền thanh kia, tôi tuyên bố thu hồi.

[ Kế hoạch – Thiên Thanh Sắc V ] Làm người kế hoạch mới, không nghĩ tới đoàn phim sẽ xảy ra loại sự tình này, chỉ có thể hướng tới tất cả những fan mang kỳ vọng với đoàn phim nói lời xin lỗi, hướng hai vị đại đại @ Vân Xuất Tụ @ Vòng Điềm Điềm nói lời xin lỗi. Đối với vài người có trong đoàn phim, tôi chỉ có thể nói: giang hồ không gặp.

Nữ chính của cô ta, thế mà… cứ như vậy ngâm nước nóng?

Vương Mộng Huyên trắng mặt, thần sắc của Kiều Bắc Vọng cũng trầm xuống.

“Bắc ca?” Cô ta túm chặt tay áo người đàn ông, có chút lo sợ không yên.

Tuấn mi Kiều Bắc Vọng nhăn lại, đột nhiên hừ lạnh một tiếng.

“Một vở kịch bị hỏng, tính cái gì? Về sau lại nhận tiếp được rồi.”

“Chính là, nếu mất fan… Vậy làm sao bây giờ?”

Vương Mộng Huyên cắn cắn môi.

Sau khi thành CP với đại thần CV Kiều Bắc Vọng này, khung cảnh được fan truy phủng trên mạng, cô ta không bỏ được.

Kiều Bắc Vọng ôm lấy cô ta một phen, khinh thường nói.

“Sợ cái gì? Mấy người nông cạn trong giới đó, đều là xem mặt cả. Cô ta là một người vừa xấu vừa mập, có thể so sánh với chúng ta sao?”

Nghe vậy, nội tâm Vương Mộng Huyên nhảy dựng.

Cũng may, anh ấy còn chưa biết bộ dạng hiện giờ của Lục Vân Khuynh….

Sóng gió nội chiến trong đoàn phim “Tình yêu Chocolate” lấy tan cuộc kết thúc.

Mà tới buổi tối, mọi người mới phát hiện ——

Thiếp hot đã bị tháo xuống, “Giang Sơn Bắc Vọng” xóa chia sẻ.

Ba người “Thu Ý Nùng” đi đầu tuyên bố rời khỏi giới võng phối, kiên quyết không thừa nhận mình có quan hệ bạn bè với “Giang Sơn Bắc Vọng”, cũng nói hành động khó chịu này là hành vi tự phát của “Vân Xuất Tụ”.

“Giang phấn” một lần nữa kết cục, lấy ra tư thái tẩy trắng mới.

[ Giang đại đẹp trai nhất ] Người xấu xí ít gây thị phi đi. Nữ thần ăn ngó sen cách vách cũng bị âm thanh của Tú Tú lừa gạt fan mắt mù rồi.

[ Giang Mộng cả đời yêu ] Không sai, anh Giang nhà chúng ta với chị dâu nam thanh nữ tú, đẹp là chính nghĩa.

[ Mộng Mộng em yêu chị ] Staff đoàn làm phim gây chuyện, đừng đẩy cho Mộng nhà tôi với bạn trai cô ấy được không. Nhân gia khó chịu với nữ thần, nói vậy cũng là do oán hận chất chứa đã lâu. Không bằng nghĩ lại xem có phải do mình quá xấu quá dọa người không 2333

……..

Như thế như vậy, cái logic cường đạo rằng Vân Xuất Tụ bị bôi đen là do nhân phẩm có vấn đề, cũng bắt lấy tấm ảnh xấu xí kia, tùy thời châm biếm vẻ mặt người khác.

Đừng nói.

Một phen tẩy não qua đi, vậy mà cũng thu được không ít người qua đường kiên định.

Cái này, làm “Vân phấn” cũng nổi giận.

Trong lúc nhất thời, hai bên đấu đến trời đất u ám.

Đột nhiên, một âm thanh mới xuất hiện đứng top ——

[ Diệp Diệp ] Đờ mờ! Cảm giác bản thân phát hiện ra bí mật động trời! Một đám người vô tri, nữ thần căn bản không xấu được không? “Chỉ Tiêm Y Mộng các người thổi phồng cũng chỉ là bại tướng mà thôi 23333

Phía dưới, mọi người sôi nổi bình luận, có nói là xanh nhạt, cũng có rất nhiều người cầu ảnh.

Mà khi Vân Khuynh quét đến lâu này, chủ nhân bình luận cũng gửi tin nhắn cho nàng.

[ Vân đại! Chị, chị có phải đàn chị ở đại học A không!!! ]

Vân Khuynh hơi dừng. [ Bạn là? ]

[ “Chỉ Tiêm Y Mộng” là Vương Mộng Huyên đi? Đàn chị, em… em là đàn em nhỏ sau cái cây ngày đó nha. ]

Vân Khuynh nhướng mày, không nghĩ tới, lại là người chụp ảnh với mình hôm đó.

Đối phương lại đánh thêm một reply dài dằng dặc.

[ Nữ thần! Mấy ngày nghỉ hè nay em bế quan không onl weibo. ]

[ Hôm nay vừa online, nhìn thấy ảnh chụp trên mạng của Vương Mộng Huyên, lại so sánh với cuộc nói chuyện của hai người hôm đó, mới xác nhận là chị! ]

Vân Khuynh hơi bật cười. [ Ồ? ]

[ Lại nói tiếp, Vương Mộng Huyên thật sự quá phận. Chẳng qua nữ thần à, chị bây giời đã thay thế cô ta trở thành một thế hệ nữ thần mới của vườn trường, ha ha ha. ]

Vân Khuynh ngẩn ra. [ ? ]

Liền thấy đối phương gửi tới một địa chỉ web.

[ Chị xem nè! Bình chọn hoa hậu giảng đường thế hệ mới bắt đầu rồi, nữ thần chị đứng hạng nhất đó, ném cô ta xa vạn dặm! ]

[ Đến cuối tuần này sẽ chính thức công bố đó! ]

Vân Khuynh click mở trang web, nhìn thấy vài tấm ảnh chụp lén mình, đang đứng đầu tiên.

….. Khụ.

[ Nữ thần, không bằng chị xả ảnh đi, hung hăng đánh gục cô ta. ]

Này….

Vân Khuynh có chút cạn lời, đang muốn trả lời rằng không nên cao điệu như vậy ——

Bỗng dưng, một bóng người ụp xuống.

Bàn tay khớp xương rõ ràng một phen click mở giao diện tin nhắn.

Đồng thời, là giọng nam thấp thuần ưu nhã: “Khuynh Khuynh, đừng nghịch ngợm nữa.”

——————————————

PS. Đã hứa rồi nha, chương này gần 2600 chữ đó, yêu yêu yêu ~

Xanh nhạt: Từ internet, nghĩa là giả dối.

Staff: chỉ những nhân viên tham gia chế tác kịch truyền thanh.

KSCLNTPD – Chương 171

Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ

“Hừ, chẳng qua là con nhãi ranh non 200 tuổi…”

Huyết tộc trong quan tài cười nhạt, càng ngày càng bất mãn với loài người trước mặt ——

Lão là vị vua huyết tộc vĩ đại, vậy mà hơi tí là bị nghi ngờ năng lực? Nếu không phải thấy máu của cô ả có tác dụng với mình…

Albert đang oán trách, Alice bên kia lại mở miệng.

“Vậy sau khi ông khôi phục, thật sự sẽ biến tôi thành huyết tộc sao?”

“… Đương nhiên.”

Albert không kiên nhẫn nói, trong mắt hiện lên tia âm độc: “Ta đói bụng.”

Thân mình Alice run lên.

Cô ta khẽ cắn môi, quay đầu lấy ra một con dao sắc và một cái chén nhỏ…

Ánh sáng lạnh lóe lên.

Một lát sau.

Alice đè lại cổ tay, đưa chén máu tươi tới trên quan tài.

Giây tiếp theo ——

Một cánh tay kỳ quái thối nát mục ruỗng vươn ra, gấp không chờ nổi đoạt lấy chén máu tươi kia.

—— nôn.

Alice sợ hãi chạy nhanh rời khỏi căn phòng tối. Vừa ra khỏi cửa, cô ta liền che miệng nôn khan một trận.

Con quái vật ở bên trong kia!

Có chút nào giống huyết tộc cao quý ưu nhã cơ chứ!?

Đâu giống Steve…

Alice nghĩ tới người yêu, tâm tình lại trở nên phức tạp.

Kỳ thật, sau khi cùng đối phương bên nhau, cô ta đã nhiều lần ám chỉ… không để ý việc mình trở thành huyết tộc để ở cùng hắn mãi mãi.

Không sai.

Cô ta xuất thân là thợ săn vampire, từng tự tuyên bố rằng vampire là quái vật lạnh như băng, muốn diệt trừ mối tai họa đó.

Nhưng trên thực tế, là bởi vì hâm mộ…

Alice mới có thể căm hận, ghen ghét, mới có thể sau khi tiếp xúc Steve đã nhanh chóng động lòng ——

Hắn như một chiếc chìa khóa mở cánh cửa dẫn đến thế giới huyết tộc cho cô ta. Đại biểu cho sự ưu nhã, mạnh mẽ, giàu có, trường thọ…

Bất đắc dĩ, từ khi hai người thành công bên nhau, Steve vẫn không có bộ dáng nào cho thấy sẽ để cô ta vĩnh viễn đọa vào bóng tối.

Alice chỉ có thể bối rối thể hiện sự cảm động cùng mất mát với hắn ta.

Nhưng, cô ta luôn tin rằng, bản thân mình có thể nắm chắc được người đàn ông này.

Thẳng đến “Tiệc đính hôn” đêm đó ——

Steve không chỉ muốn đánh cô ta hôn mê, còn muốn cô ta khai ra cơ mật huyết tộc liên quan tới bản thân…

Alice mới hoài nghi sự chân thành của đối phương.

Mà cô ta thiếu chút nữa… đã rơi vào trong tay tiểu ác ma kia!

Cũng may, Alice sớm đã mật báo tới hiệp hội thợ săn, cuối cùng được cứu ra.

Sau khi trở lại hiệp hội thợ săn, cô ta phát hiện ra vua huyết tộc tiền nhiệm, từ đó biết được thân thế của mình.

Nghĩ vậy, trong mắt Alice xẹt qua tia không cam lòng ——

Cô ta rõ ràng nên trở thành “chủng tộc mới” càng mạnh mẽ hơn mới đúng, nên mạnh mẽ hơn nhiều so với thiếu nữ kia mới đúng, nên được vô số huyết tộc tuấn mỹ theo đuổi mới đúng…

Mà không phải khổ tâm lấy lòng cái gì mà Steve, càng không phải bị một tên quái vật nhỏ miệt thị!

Alice đột nhiên nắm chặt tay, giây lát cong khóe miệng.

Chờ xem.

Chờ đến khi Albert khôi phục, cô ta trở thành huyết duệ của vua huyết tộc, tất cả… cô ta sẽ đòi lại hết!

*

Địa điểm tổ chức thịnh yến huyết tộc ở tại một gian nhà cũ nát…

Chính là ở trong địa bàn của hiệp hội thợ săn.

Cũng là nhà của “khí vận chi nữ” Alice Knight.

Khi Vân Khuynh biết rõ địa điểm này, có chút ngoài ý muốn.

Đây…

Đối phương không sợ có huyết tộc nảy lòng nghi ngờ không đến à?

Nàng nói ra nghi ngờ với Nuse, thì thấy đối phương nhếch môi, nhạt nhẽo nói: “Không đi được mà thôi.”

Vân Khuynh: “…”

Cũng đúng, nếu bị thương nặng đến mức không thể di chuyển, cũng chỉ có thể lấy địa điểm mình nghỉ dưỡng thôi.

Nhưng như vậy xem ra…

Tình huống của vị vua huyết tộc tiền nhiệm, hẳn vẫn giống như thế giới nguyên bản ——

Căn bản không khôi phục được bao nhiêu, còn một hơi nữa là tèo.

Dưới trạng thái thế này mà lão mở tiệc… Mùi âm mưu nồng nặc.

Hơn nữa…

“Bệ hạ, sao vị kia lại không mời ngài? Là do… kiêng kị ngài sao?”

Lần trước Vân Khuynh không có được đáp án nên rất tò mò, không khỏi hỏi lại lần nữa.

Nuse cười nhẹ một tiếng, nhìn ánh mắt trong trẻo của thiếu nữ, rốt cuộc nói: “Ta chìm vào giấc ngủ mấy năm trước.”

A?

Vân Khuynh nháy nháy mắt, mới phản ứng lại ——

Huyết tộc chìm vào ngủ say, động một cái là mấy trăm năm, chuyện “Ám Dạ quân vương” ngủ say mấy năm trước, trong huyết tộc ai cũng biết.

Cho nên tới giờ, ngoại trừ tộc Lecesne, người ngoài không ai biết chuyện hắn sớm tỉnh lại rồi.

Ngay cả khi các gia tộc khác lưu truyền chuyện nàng bị thu dưỡng, thời gian suy đoán toàn là trước khi Nuse ngủ say.

Như vậy…

Vua huyết tộc tiền nhiệm với nguồn thông tin bế tắc, càng không nghĩ đến…

“Đại sát khí” này, đã sớm tái xuất giang hồ.

Vân Khuynh nghĩ, trong lòng không khỏi châm cho lão một cây nến.

Giây tiếp theo.

Nàng vươn tay, cười khẽ ôm lấy Nuse: “Thế… ngài định dùng thân phận gì để đi cùng em đây?”

*

Vài ngày sau.

Lời đồn đãi có xuất hiện một lượng lớn huyết tộc bất ngờ đả thương con người truyền ra, hiệp hội thợ săn toàn bộ xuất động.

Trong hiệp hội thợ săn chiến lực bằng không.

Một đêm này, sắc trời u ám, ánh trăng ẩn hiện màu đỏ tươi.

Nhà Knight.

Một đám khách từ trong bóng tối, bước vào lãnh địa của tử địch.

Trong phòng khách chỉ đốt nến sáp ong, ánh sáng chập chờn lúc sáng lúc tối, có vẻ quỷ bí mười phần.

Chẳng qua chúng huyết tộc cao tầng lại thích ứng rất tốt, thậm chí đang bắt đầu buôn chuyện.

“Vậy mà lại cử hành ở hiệp hội thợ săn, còn dẫn đám loài người đáng chết ra ngoài mất.”

Một huyết tộc đánh giá bốn phía, chậc chậc nói: “Không hổ là huyết phó của nhà vua tiền nhiệm.”

“James, lão quỷ ông.”

Một huyết tộc gầy gò nhưng săn chắc nở nụ cười: “Cho rằng đêm nay chọn nhà vua thật chắc? Khen ngợi tạo quan hệ?”

“Đối với huyết tộc chúng ta mà nói, nơi này cũng không là gì…”

Rốt cuộc huyết tộc tới đây đều là cấp trung cao.

Hiệp hội thợ săn tuy là đầm rồng hang hổ với huyết tộc, nhưng với bọn họ mà nói, ra vào một hồi… không thành vấn đề gì.

“Đúng vậy…” Có mấy huyết tộc khác phụ họa theo.

Giây tiếp theo.

Chỉ nghe “đinh đinh” một tiếng, lại có huyết tộc tới.

“Là Giovanni?” “A? Tên nhóc điên khùng kia ý hả?”

Quả nhiên.

Vài giây sau, Steve đi đến, nghe được tiếng nghị luận nhỏ vụn, không khỏi âm thầm cắn răng.

Từ sau “tiệc đính hôn” ngày ấy, hắn ta luôn chịu đủ loại châm biếm.

Nhưng… ai bảo bản thân mình đuối lý?

Steve nắm chặt nắm đấm, miễn cưỡng áp lửa giận xuống.

Chờ xem.

Qua đêm nay, tất cả sẽ khác biệt.

Nhưng hiện tại, cứ đối phó với bọn ngốc này trước đi đã.

Hắn ta nghĩ, trưng khuôn mặt tươi cười đi qua: “Ha…”

Lời còn chưa xong, đã bị âm thanh lạnh lùng đánh gãy: “Mọi người, chào buổi tối.”

Lúc này.

Một đám huyết tộc đi ra chào đón: “Gia chủ Ventrue, kính đã lâu…”

Đúng là Vân Khuynh!

Chỉ thấy nàng mang theo một nam tử mặc áo choàng, cùng nhau bước vào trong sảnh.

Vừa mới vào, đã được người ta nhiệt tình vây quanh.

Tương phản tới vậy, Steve đỏ mắt, tức khắc đáy lòng giận dữ.

Hắn ta liếc mắt nhìn thiếu nữ, không khỏi cười lạnh, “Thịnh yến huyết tộc, lại có người mang theo huyết phó đê tiện, thật khiến tôi mở rộng tầm mắt.”

Vân Khuynh hơi dừng, liếc mắt nhìn hắn ta một cái, đột nhiên cong môi cười lạnh.

“Gia chủ Giovanni, chú ý cách dùng từ của ngài.”

Nàng quay đầu lại, cầm lấy tay người đàn ông, trực tiếp giới thiệu với các huyết tộc chung quanh.

“Đây… là huyết khế giả của tôi.”