KSCLNTPD – Chương 163

 

Editor: NHY

Nuse trong mắt chợt lóe đỏ sậm.
Giây tiếp theo.
Hắn thế nhưng xuất hiện ở bên cạnh Vân Khuynh, áp sát nàng: “Tiểu gia hỏa, ta lại cho ngươi một lựa chọn……”
“Lựa chọn cái gì?”
Nàng bình tĩnh nhìn lại hắn, hình như có linh cảm mà mím môi.
Bốn mắt nhìn nhau.
Hắn nhếch môi mỏng đỏ tươi, ở bên tai nàng phun ra hơi thở lành lạnh.
“Muốn hay không, đổi lại thân phận một chút?”
Còn…… Thật đã thông suốt?
Vân Khuynh hạ mắt, dấu đi ý cười sâu trong mắt.
Khi ngẩng lên, trong ánh mắt nàng đã là một mảnh trong suốt.
“Bệ hạ, là đang khảo nghiệm ta đi.”
Vân Khuynh mang lên thần sắc chân thành, chỉ thiếu điều đưa ra lời thề son sắt mà bảo đảm nói: “Ngài yên tâm, ta đã tiếp nhận thân phận mới rồi.”
“Nhất định sẽ nỗ lực trở thành…… Huyết duệ đủ tư cách nhất của ngài.”
Nghe vậy, Nuse đột nhiên nheo mắt lại, lại một phen kiềm hàm dưới của nàng: “Nga?”
Giây tiếp theo, khoảng cách hai người không ngừng gần sát lại.
Nàng nhìn thấy đôi mắt sắc kim của hắn khóa trụ chính mình, đã ấp ủ nổi lên gió lốc u trầm——
Thế nhưng hắn chỉ cười khẽ mà vươn đầu lưỡi, hơi liếm qua cánh môi đỏ thắm.
Ánh mắt nam tử bỗng nhiên tối sầm, tăng thêm lực độ chế trụ người, đang muốn cúi xuống hôn ——
“Bệ hạ.”
Ngoại thính, đột nhiên truyền đến một tiếng báo cáo.
Nhất thời , Vân Khuynh trong mắt xẹt qua tia giảo hoạt, đột nhiên đẩy hắn ra.
Lecesne bệ hạ luôn luôn cường thế khó có được mà cứng người trong chớp mắt.
Giây tiếp theo.
Hắn nhắm mắt, vẫn như trước trầm giọng mở miệng: “Tiến vào.”
Người hầu đẩy cửa mà vào, cảm nhận được bầu không khí có chút kỳ quái, lại không dám nghĩ nhiều, chỉ cúi đầu trình lên một phong…… Thư mời!?
Nam nhân nhận lấy, không chút để ý mở ra, lại bỗng nhiên hơi khựng lại: “Ta đã biết, đi xuống đi.”
“Là.”
Người hầu kính cẩn mà lui ra, trong phòng lại chỉ còn hai người.
“Bệ hạ, đây là……?”
Vân Khuynh tự nhiên thấy được Nuse tạm dừng trong một chớp mắt kia.
Vì không cho đối phương nhớ tới mình vừa rồi đẩy hắn, liền dẫn đầu dời đề tài.
Giây tiếp theo.
Lại thấy huyết tộc ma mị kia gợi lên môi màu đỏ tươi, ý vị không rõ mà liếc nàng một cái.
“Là thiệp mời của gia tộc Giovanni, nửa tháng sau, trưởng tử này tổ chức tiệc đính hôn……”
Vân Khuynh ngẩn ra, trưởng tử gia tộc Giovanni thế hệ này ……
Chẳng phải chính là Steve sao?!
Có điều, đối phương là bạn lữ mệnh định của “Khí vận chi nữ” Alice, sao có thể lại tổ chức tiệc đính hôn gì?
Chẳng lẽ là Alice đã bị hắn trước chuyển hóa thành huyết tộc?
Vẫn là……
Nàng có chút hoang mang mà phỏng đoán, mà Nuse nhìn thiếu nữ nhăn mi, lại ý xấu mà bổ sung một câu.
“Nghe nói, nhà gái đến từ gia tộc Ventrue, đúng là đương nhiệm gia chủ —— Celia · Ventrue.”
Thoáng chốc, đồng tử Vân Khuynh co rụt lại, hạ mắt, nháy mắt nắm chặt quyền!
Lặng im một lát.
Nàng rốt cuộc đột nhiên nhếch môi, lúm đồng tiền đã lại thuần mỹ như thiên sứ.
“Loại đại hỉ sự này, không biết bệ hạ có thể mang theo huyết duệ của ngài?”
Hẳn đáp án sẽ là được.
Nhưng mà, giây tiếp theo.
Vân Khuynh chỉ nghe được tiếng nói thấp mị phun ra hai chữ: “Không được.”
Nàng khựng lại, thầm thở dài——
Nghĩ, nàng nâng mắt, đồng tử đen nhánh như mực thẳng lăng lăng mà nhìn phía hắn ——
Lại đối diện thượng một đôi mắt hài hước kim sắc.
Chỉ thấy nam tử ma mị tư thái thanh thản mà dựa ngồi trên ghế, làm như thưởng thức mà nhìn bộ dáng tức giận này của nàng, cười nhẹ nói.
“Chỉ có bạn lữ của ta, mới có thể cùng đi tham dự.”
Vân Khuynh: “……”
Lecesne bệ hạ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của liếc thiếu nữ một cái.
“Thế nào? Hiện tại…… muốn đổi thân phận sao?”
*
Việc của hai người đã là trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.
Nhưng cuối cùng, Vân Khuynh vẫn không có cấp cho Nuse một đáp án rõ ràng.
Mà ở những ngày kế tiếp.
Nàng càng là tạm thời vứt bỏ mấy lý luận huyết duệ phải tùy thời hầu hạ cận thân bên trưởng bối……
Vân Khuynh lẫn vào đám “Chấp Pháp giả”, bắt đầu công tác bắt giữ huyết tộc vi phạm quy định——
Cho dù nhất thời chưa thể đạt đến trạng thái đỉnh phong, nhưng nhân lúc trước khi chạm mặt cùng đối tượng báo thù, nàng vẫn như cũ tận khả năng mà tăng thực lực chính mình.v
Mà sau lần lượt từng nhiệm vụ, thực lực Vân Khuynh không ngừng tăng trưởng, trong chiến đấu làm ra cống hiến càng lớn ——
Rất nhanh, liền thắng được sự tôn kính của một chúng huyết tộc gia tộc Lecesne.
Hiện giờ, trong lâu đài cổ Lecesne, huyết tộc khắp nơi càng là chân chính mà đem nàng thành “Công chúa điện hạ”, vui lòng phục tùng.
Hơn nữa thường thường phát ra cảm thán, như bệ hạ anh minh, nhận lấy huyết duệ xuất sắc như vậy.
Tóm lại, toàn bộ lâu đài cổ, chỉ có một vị, cùng không khí tường hòa này không hợp nhau.
……
Này đêm.
Vân Khuynh lại lần nữa xong nhiệm vụ trở về, vừa vào cửa ——
Nàng nhạy bén mà cảm giác được có chút không đúng, thân mình chợt lóe: “Đốt……”
Trong chớp nhoáng, năng lực còn chưa thuyên chuyển, liền thấy sương mù u ám lành lạnh tràn ngập.
Giây tiếp theo, thiếu nữ liền bị áp tới góc tường.
“Ngươi……”
Nhận ra thân phận đối phương Vân Khuynh có chút bật cười, vẫn là kính cẩn nói: “Bệ hạ.”
Liền nghe được tiếng nói trầm thấp mị hoặc ở bên tai mình vang lên: “Ân.”
“Ngài làm sao vậy?”
Nàng hỏi một câu, trong lòng nhưng cũng biết là gần đây mình vắng vẻ hắn, vừa định trấn an vài câu ——
Giây tiếp theo, ngửi được mùi máu tươi trên người thiếu nữ nam nhân lại đã nặng nề mở miệng: “Ngươi bị thương?”
“Chỉ là một chút vết thương nhỏ,” Vân Khuynh thấp giọng nói.
Không nghĩ tới miệng vết thương khép lại rồi, hắn vẫn như cũ có thể nhìn ra.
Trong bóng đêm, hơi thở dính nhớp cùng âm trầm sâu kín lan tràn.
Trong cặp mắt ám kim kia tựa như hiện lên tia bất đắc dĩ, Nuse nâng lên tay, nhẹ phẩy qua cổ thiếu nữ.
“Ngươi biết biện pháp huyết tộc tăng thực lực nhanh nhất là gì không?”
“Tu luyện?”
Vân Khuynh theo bản năng mà đem sự tình gần nhất đang tiến hành buột miệng thốt ra.
Lời nói rơi xuống, nhưng cũng biết nói không có khả năng là đáp án này, không khỏi có chút ngại ngùng.
Mà trông thấy rõ ràng thần sắc nàng nam nhân lại cười nhẹ một tiếng: “Thật là đứa nhỏ ngốc.”
Ngữ điệu tựa như than thở, hắn hôn lên gương mặt nàng, cánh môi màu đỏ tươi chà lau trên da thịt trắng nõn, khiến cho cả hai một trận run rẩy.
Ở dưới sự “Quấy rầy” như vậy, thiếu nữ chỉ có thể nhấc mắt, ở trong khoảng cách cực gần đối diện tầm mắt hắn——
“Kia…… Là cái gì?”
Nàng thấp giọng hỏi nói, lại thấy kia hồng quang trong mắt kia chợt lóe.
“Là…… Hấp thụ máu của kẻ thượng vị.”
Dứt lời, huyết tộc ma mị tuấn mỹ đến cực điểm cười nhẹ.
Nháy mắt tiếp theo, lại đột nhiên cắn nát môi mỏng!
Trong phút chốc, hơi thở ngọt lành tươi ngon lan tràn, cực hạn dụ hoặc từ trên người hắn truyền đến.
Vân Khuynh đột nhiên nắm tay, chỉ cảm thấy hô hấp đều dồn dập lên, nàng yên lặng nhìn nam nhân đang áp ở trên người chính mình——
Chỉ thấy hắn trong mắt ám kim của hắn tà mị, đem chính mình đưa đến bên miệng nàng: “Cắn ta.”
Trong nháy mắt kia, xúc động nguyên thủy xông lên. Vân Khuynh rốt cuộc nhịn không được mà ngẩng đầu……
Bóng đêm thâm trầm.
Trong phòng ẩm ướt u lãnh, thiếu nữ giống như tiểu thú đói khát ở trên môi nam tử ma mị gặm liếm ——
Tốc độ thấm huyết trên môi thực cũng không nhanh.
Nàng có chút nôn nóng mà nức nở, hơi hơi giãy giụa lên, lại bị đối tượng săn thực gắt gao ôm lấy: “Đừng nóng vội.”

KSCLNTPD – Chương 162

 

Editor: NHY

Đây là mệnh định bạn lữ duyên phận a!
Nhưng, nhưng bệ hạ bọn hắn …… Thế nhưng đem nhân gia thu làm huyết duệ?!
Trời ạ.
Vị huyết tộc nhỏ gầy này chần chừ, nhìn nam tử thần sắc quỷ quyệt, vẫn là đem lời nói nuốt xuống.
Mà bên kia.
Trong phòng ngủ, âm u lành lạnh ướt lạnh lan tràn.
Thiếu nữ tuyệt mỹ chính đứng lặng ở trước gương lớn, nhìn chính mình——
Bàn tay mềm vừa động, nhẹ phẩy qua ấn ký huyền văn dưới xương quai xanh.
Trong mắt nàng, như suy tư gì u ám.
Trầm ngâm sau một lúc lâu…… Rốt cuộc, môi đỏ thắm câu ra cái độ cung không có hảo ý.
Muốn ngoan đúng không, chờ xem.
*
Hôm sau.
Khi Nuse nhìn thấy người hầu đẩy cửa phòng, không khỏi nheo lại mắt: “Ngươi……”
Chỉ thấy trước một đám người hầu, người đứng thẳng dẫn dắt, lại là thiếu nữ mới vừa trở thành huyết duệ của hắn.
Lúc này, lúm đồng tiền đối phương ẩn hiện như thiên sứ ngoan ngoãn: “Bệ hạ, ngày an.”
“Ngươi tới làm gì?”
Tròng mắt ám kim trầm xuống, hơi thở huyết tộc ma mị, có một loại lực áp bách kinh người.
Nhưng mà, Vân Khuynh lại một chút cũng không dao động.
Nàng hướng hắn hơi hơi gật đầu, vẻ mặt tự nhiên mà toát ra thần sắc nhu hòa.
“Ta đã đã là huyết duệ của bệ hạ, cần vâng theo cổ huấn, tùy thời hầu hạ gần kề ngài.”
“Nga?”
Nuse liếc nhìn thiếu nữ một cái: “Ta ngược lại không nhớ rõ là cổ huấn từ nơi nào?”
Giây tiếp theo.
Liền thấy nàng gợi môi: “Bệ hạ, là trong 《 cổ huyết tộc kỷ niên sử 》ghi lại.”
“Nga?” Nam tử trầm ngâm một lát, mới nhớ tới ——
Đó là một quyển sách sử huyết tộc ký lục cổ từ mấy ngàn năm trước, trong đó xác có đề cập đến huyết duệ.
Lúc ấy, cấp bậc bên trong huyết tộc càng nghiêm ngặt, hậu duệ đối với trưởng giả cần bảo trì cung kính tuyệt đối, bên người hầu hạ đúng là cũng thập phần thường thấy.
Nhưng, kỳ thật cũng không có văn bản rõ ràng quy định……
A.
Đôi mắt ám kim sắc hiện lên tia nghiền ngẫm, Nuse nhướng mày, ngữ khí khó lường: “Quả thực có ghi chép tương quan.”
“Chỉ là không nghĩ tới, lại vẫn có người có thể trực tiếp lý giải ra cổ huấn.”
Trong lời nói có điều ám chỉ, lại đã ám chỉ mà chọc thủng tiểu tâm cơ của Vân Khuynh.
Nghe vậy, nàng không hề kinh hoảng, ngược lại độ cung bên môi càng sâu.
Giây tiếp theo.
Thiếu nữ nhấc mắt, thẳng tắp vọng vào hắn đồng trung: “Cảm ơn bệ hạ khích lệ.”
Thần sắc của nàng một mảnh chân thành, trong đôi mắt đen láy lại toát ra một chút ý cười.
“Rốt cuộc…… Ta học lịch sử cũng không tồi.”
Trong nháy mắt.
Nuse nheo mắt, liếc xéo nàng một cái, đáp lại mà ngoéo tay.
“Một khi đã như vậy. Lại đây…… Giúp ta thay quần áo.”
……
Sau một lúc lâu.
Trước gương toàn thân, Vân Khuynh đang giúp nam tử cởi áo ngủ ——
Thân hình nam tử huyết tộc thành niên hoàn mỹ, dần dần ở trước mắt nàng hiển lộ……
Thiếu nữ động tác thong dong, vẻ mặt không chảy ra nửa phần túng quẫn.
Chỉ có lông mi khẽ run, mới ẩn ẩn biểu hiện ra cảm xúc chân thật của nàng.
Cho đến khi…… Hắn hoàn toàn xích lõa .
Vân Khuynh mới có chút ngập ngừng.
Nàng hơi hơi rũ mắt, xoay người, cầm lấy lễ phục đẹp đẽ quý giá, bất động thanh sắc mà vòng tới phía sau nam tử——
Trong lòng nhảy dựng.
Chỉ thấy trên sống lưng rộng lớn kia, đường cong đẹp đẽ giãn ra, tái nhợt.
Nhưng, ở nháy mắt Vân Khuynh tới gần.
Một màn quỷ dị, bỗng nhiên thoáng hiện ——
Xương bả vai vốn không hề có dấu vết, ẩn ẩn hiện lên một đạo huyền văn, lại cực nhanh mà mất đi vô tung.
Nàng ánh mắt ngưng lại, theo bản năng mà vươn tay, phủ lên chỗ ấn ký thoáng hiện kia.
Mà trong nháy mắt tiếp xúc đến da thịt tái nhợt kia, đột nhiên ——
Trời đất quay cuồng.
Trong chớp nhoáng, lại bị nam tử đẩy đến sát gương toàn thân.
Phải đến khi phần lưng để chạm vào mặt kính lạnh băng, Vân Khuynh mới phản ứng lại.
Nàng nhấc mắt, đối diện cặp mắt ma mị của Nuse.
“Bệ hạ.”
Thiếu nữ thấp thấp mà gọi hắn một tiếng, khẽ dời tầm mắt: “Ngài làm sao vậy?”
Nuse rũ mắt, khóa trụ khuôn mặt tuyệt mỹ không chút gợn sóng kia ——
Ảo giác sao?
Vừa mới, nháy mắt nàng chạm vào mình kia, hắn thế nhưng cảm nhận được một tia nhiệt ý.
Nhưng, có điều…… Huyết tộc không có khả năng có độ ấm.
Nam tử nhíu mày lại, khó có được mà sinh ra một tia hoang mang.
Hắn nghĩ, bỗng dưng nâng hàm dưới thiếu nữ lên, mơn trớn gương mặt nàng.
…… Lành lạnh.
Nhưng xúc cảm bóng loáng hơi lạnh kia, thế nhưng cũng khiến đầu ngón tay lưu luyến không thôi.
Cực hạn thân mật vuốt ve, thiếu nữ nghiêng đầu nhìn lại nam tử, bên môi giơ lên ý cười thuần nhiên.
Bốn mắt nhìn nhau.
Nháy mắt tầm mắt giao triền kia, ánh mắt hắn tối sầm.
Mà nàng mười phần không muốn xa rời mà cọ cọ tay hắn. Sau đó…… Dùng xưng hô của tiểu bối mà nhẹ kêu.
“Bệ hạ.”
…… Nuse hơi ngừng.
Giây tiếp theo, đột nhiên thu hồi động tác, đồng thời buông lỏng Vân Khuynh ra.
Hơi thở ái muội mới vừa quanh quẩn, nháy mắt tan vỡ.
Nam tử xoay người, không lại để ý tới nàng, dứt khoát tự mình mặc đồ lên.
Mà sau lưng, thiếu nữ còn dựa vào mặt kính, híp mắt, bên môi gợi lên độ cung đầy ý xấu.
…… Một lát sau.
Khi hắn chuẩn bị xong, Vân Khuynh lại khôi phục bộ dáng ngoan hiền: “Bệ hạ, chúng ta hiện tại……?”
“Đi dùng cơm.”
Nuse ánh mắt trầm liễm liếc mắt nhìn nàng một cái, trên tuấn nhan cũng không có nửa phần cảm xúc xấu hổ.
Tựa hồ…… Chưa bao giờ phát sinh bất luận cái gì ngoài ý muốn.
Nhưng mà ——
Hơn một tháng kế tiếp.
Sáng sớm mỗi ngày, thiếu nữ đều sẽ đúng hạn chờ ở trước phòng nam tử.
Mà trong suốt cả một ngày tiếp sau đó, nàng càng có thể một tấc cũng không rời mà “Tùy hầu” ở bên cạnh hắn.
Cố tình, lời nói việc làm tìm không ra nửa điểm sai lầm, hoàn toàn là khuôn mẫu tiểu bối ngoan ngoãn tri kỷ đến mức tận cùng.
Nhưng là, trong khoảng thời gian hai người ở chung, lại sẽ thường thường phát sinh “Ngoài ý muốn”như sáng sớm ngày thứ nhất.
Như lơ đãng đụng vào, như ngẫu nhiên đối diện……
Như có như không ái muội không ngừng ấp ủ.
Ngày qua ngày, có chút gì đó…… lặng yên thay đổi.
*
Hôm nay, trước bữa tối.
Nuse tư thái ưu nhã mà ngồi ngay ngắn ở sau bàn dài, như suy tư gì ——
Lại nhớ tới tiểu gia hỏa mình mới thu làm huyết duệ.
Hắn cũng không trì độn.
Tuy rằng tiểu gia hỏa luôn là mang một bộ dáng vãn bối ngoan ngoãn ……
Nhưng Nuse sao có thể không nhìn ra, tâm tư chân chính  ủa đối phương?
Hắn cũng đã sớm biết ——
Ngày ấy, ám chỉ sau hội nghị của nàng, cũng không phải vui đùa.
Chỉ là, khi đó, Nuse tuy đối với người từ cảnh trong mơ này ôm cực đại hảo cảm, nhưng lại chưa từng nghĩ tới ——
Chính mình sống mấy ngàn năm, sẽ đối với một tiểu gia hỏa còn không đến hai trăm tuổi, sinh ra…… tình cảm nam nữ.
Bởi vậy, hắn chỉ lựa chọn đem nàng thu làm huyết duệ.
Nhưng, mấy ngày nay ở chung, Nuse lại không thể không thừa nhận ——
Có lẽ, quyết định lúc trước, không phải là lựa chọn tốt nhất……
Khi Vân Khuynh bưng hai ly máu tươi đi vào, nhìn đến chính là nam nhân trầm ngâm như vậy.
Nàng có chút kinh ngạc mà nhướng mày, lại chưa nói gì, chỉ lưu loát mà đem bàn ăn bố trí cho tốt, mới đến ngồi xuống đối diện hắn.
Bữa tối ổn thoả.
Nuse nhẹ nhấc cốc chân dài, lắc nhẹ, cách pha lê đựng đầy máu đỏ thắm——
Ánh mắt yên lặng dừng ở trên người thiếu nữ.
Không giống ánh mắt trưởng bối ban đầu, lại trộn lẫn trong đó cảm giác xâm lược cực mạnh.
“Bệ hạ?”
Vân Khuynh bị nhìn tự nhiên cũng cảm giác được.
Nàng nhẹ gọi hắn một tiếng, giữa đôi mắt đen nhánh lộ ra mị hoặc như có như không.
“Ngài…… Là có cái gì muốn nói với ta sao?”

KSCLNTPD – Chương 161

Edit: NHY

Beta: Mạc Khinh Vũ

Vân Khuynh tiến lên một bước, mỉm cười nói.

“Celia Ventrue.”

Nàng tự nhiên hào phóng hành lễ, cũng không có dấu diếm họ của mình: “Chư vị mạnh khỏe.”

Dứt lời, ánh mắt ý vị thâm trường từ mọi nơi phóng đến.

…… Lại là đến từ gia tộc Ventrue tị thế?

Thoáng chốc, gia tộc Lecesne cùng một đám cao tầng huyết tộc, đều như suy tư gì.

Mà Nuse thu tất cả phản ứng vào đáy mắt, ưu nhã mà dựa ngồi ở chủ vị, môi đỏ tươi gợi lên.

“Như chư vị chứng kiến, vị này, sẽ là ta ——”

Âm điệu kéo lớn lên trong nháy mắt, Vân Khuynh trong lòng bất an càng sâu.

Người Chấp Pháp, cần giới thiệu như vậy sao?

Giây tiếp theo.

Liền nghe thấy hắn khí định thần nhàn nói: “…huyết duệ.”

!!!

Cái gì!?

Trong chớp nhoáng, Vân Khuynh đã hoàn toàn ngơ ngẩn.
Mà trong sảnh hội nghị, một đám huyết tộc lại đều cười ngâm ngâm mà tỏ ra hân hoan.
“Chúc mừng bệ hạ.”
“Đúng vậy, đối, đây chính là việc rất tốt a……”
……
Tốt cái quỷ!
Tốt cái gì mà tốt!?
Ý cười đình trệ ở khóe miệng Vân Khuynh, cô sắp hỏng mất ——
Huyết duệ, từ ngữ chuyên dụng trong giới quý tộc huyết tộc, là cách gọi cố định khác mà các thị tộc cổ xưa gọi con cháu thân thuộc.
Chính là, nàng nguyên bản chính là huyết duệ tộc Ventrue, Nuse lại nói mình sẽ trở thành huyết duệ của hắn ……
Kia chỉ có thể là đại biểu một loại tình huống đặc thù nhất —— hắn muốn…… thu, dưỡng, nàng!
…… Còn có cái gì càng khiến người hỏng mất so với tìm được người yêu hư hư thực thực, đối phương lại muốn cùng ngươi kết làm người thân sao?
Trong lúc nhất thời, Vân Khuynh hạ mắt, nỗ lực nắm chặt tay.
Tốt xấu còn đang ở hội nghị, không thể tại đây thất thố cự tuyệt.
Trên chủ vị, huyết tộc bắt giữ được thần thái nàng ẩn nhẫn liền nhấp môi, trong mắt ám kim sắc xẹt qua lưu quang.
“Các ngươi trước tiên lui ra đi.”
Phút chốc, hắn thanh thanh giọng, phân phó nói.
“Dạ, bệ hạ.”
……
Rất nhanh, một đám huyết tộc lui xuống.
Phòng hội nghị, lại chỉ còn hai người Nuse cùng Vân Khuynh.
“Muốn nói cái gì?”
Hắn chuyển ghế dựa qua đối diện với nàng, vẫn như cũ không đứng dậy, chỉ ngẩng đầu lên.
Cho dù là ở dưới tầm mắt, vẫn như cũ, khí thế không giảm.
Vân Khuynh cũng nhanh chóng điều chỉnh tốt cảm xúc, cười khẽ mà đâm một câu.
“Không nghĩ tới bệ hạ để mắt ta như vậy.”
Nuse lại nhẹ lay động ngón tay thon dài: “Ngươi xác thật thực hợp tâm ý của ta.”
Hắn gợi lên đôi môi đỏ tươi, đồng tử ám kim ma mị khóa chặt nàng.
“Cái thân phận này, không tốt sao?”
“Làm huyết duệ của ta, ngươi còn có thể mượn thế lực gia tộc Lecesne.”
Ánh mắt Nuse trầm thấp, trong giọng nói hỗn loạn ý vị ái muội cùng dụ dỗ.
Nhưng toàn bộ tư thái này, lại tựa hồ ẩn ẩn lộ ra một loại đối với tiểu bối…… Sủng nịch?!
Vân Khuynh nheo mắt, rũ mắt nhìn——
Lại bắt giữ được thần thái trong ánh mắt hắn, quen thuộc liền như tuyên khắc vào linh hồn.
…… Người yêu nàng, nàng chưa bao giờ nhận sai.
Vân Khuynh khẩu khí chậm rãi lại.
“Ngài nói rất đúng.”
Một lát sau, nàng đạm thanh mở miệng: “Cái thân phận này đối với ta xác thật có lợi thật lớn.”
“Nhưng là……”
Đôi tay thiếu nữ chống ở trên bàn, đột nhiên cúi người, cho đến độ cao cùng nam tử nhìn thẳng.
Sau đó, nhìn vào trong mắt hắn, gợi môi.
“Ta cũng không nguyện ý cùng ngài biến thành quan hệ người thân đâu.”
Ám chỉ ý vị mười phần kể rõ, nàng thậm chí nhích về phía bên tai nam tử, nhẹ thở ra xưng hô: “Bệ hạ.”
Trầm mặc……
Trong khoảng cách chợt bị kéo gần, hơi thở tươi đẹp xâm nhập thế giới của hắn.
Nuse đột nhiên nheo lại mắt ——
Chính trông thấy sườn mặt tuyệt mỹ của thiếu nữ.
Lông mi dài mà cong vút, đen nhánh như mực, cùng với…… cánh môi tươi đẹp ướt át như máu.
Hiện giờ, biểu cảm của nàng, càng toát ra mị hoặc vô hình.
Ánh mắt hắn thoáng chốc tối sầm.
Nhưng mà.
Giây tiếp theo, lại khôi phục thành giếng cổ không gợn sóng.
“Tiểu nữ hài vui đùa.”
Nuse nâng tay, thân mật mà mơn trớn gương mặt nàng, miệng lưỡi hơi khô.
Vân Khuynh hơi sững lại, muốn nói nàng đều đã hai trăm tuổi, lại nghĩ đến lý lịch đối phương ngàn năm, chỉ có thể từ bỏ.
Nàng trước nay không nghĩ tới……
Còn sẽ gặp phải một loại tình huống kỳ quặc như vậy!
Ái nhân xác thật tuân theo ước định, trước tìm được chính mình rồi.
Nhưng vấn đề là…… Chỉ đem như tiểu bối mà sủng ái là chuyện như thế nào!?
Chẳng lẽ, vẫn là bởi vì thân thể này có vẻ tuổi quá nhỏ.
Vân Khuynh đau đầu mà nghĩ, nhất thời trầm mặc xuống.
Mà ở Nuse xem ra, đây là biểu hiện nhận mệnh tiếp thu an bài.
Trong đôi mắt ám kim kia hiện lên thần sắc vừa lòng, hắn vuốt ve nàng nhu thuận tóc đen, tự giác dung túng mà nhường một bước.
“Xưng hô cũng không cần sửa lại, tùy ngươi thích.”
Ma mị huyết tộc quân vương nói, đột nhiên đứng dậy, cũng đem thiếu nữ ôm vào trong lòng.
“Về sau, ngươi chính là công chúa điện hạ của Ám Dạ cổ lâu đài.”
Nói, hắn gục đầu xuống, môi mỏng màu đỏ tươi nhẹ nhàng ở in trên trán nàng một nụ hôn.
“Yêu cầu duy nhất, nhớ rõ…… phải ngoan.”
*
Sau một lúc lâu.
Đấu tranh thất bại, Vân Khuynh ở dưới sự dẫn dắt của người hầu, tạm thời trở về phòng.
Phòng hội nghị.
Ma mị nam tử lại lần nữa ngồi xuống, vài giây sau, không gian vặn vẹo, liền thấy một đạo nhỏ gầy thân ảnh đột nhiên thoáng hiện: “Bệ hạ.”
“Ân.” Tiếng nói lạnh băng ám ách vang lên, Nuse ngồi ở trong bóng đêm, lại khôi phục bộ dáng lành lạnh quỷ quyệt: “Thế nào?”
Huyết tộc nhỏ gầy kia cúi đầu, kính cẩn nói: “Không có.”
“Các loại năng lực giả ảo cảnh đều đã điều tra, không người nào có thể đạt tới đi vào cảnh giới khống chế giấc mộng. Huống chi, vẫn là xâm nhập ý thức bệ hạ ……”
“Ta đã biết.”
Nghe vậy, Nuse ngồi ngay ngắn ở ghế ánh mắt chợt lóe, trong thần sắc khó có được mang lên biểu tình nghi hoặc.
Thấy thế, huyết tộc đang cúi đầu không khỏi trong lòng vừa động.
Hơn nửa tháng trước, bệ hạ trong hôn mê không hề dự liệu mà từ quan tài tỉnh lại, dọa bọn họ ngây người.
Cơ hồ không có ai biết bệ hạ vì cái gì sẽ kết thúc trầm miên trước thời gian.
Chỉ có chính mình bị giao phó tra xét nhiệm vụ, đại khái biết ——
Bệ hạ, tựa hồ là mơ thấy cái gì.
Hơn nữa, hoài nghi là có năng lực giả đặc thù xâm nhập ý thức hắn.
Nhưng hiện giờ kết quả điều tra, lại chói lọi mà biểu hiện — cũng không có cái độc thủ gì.
Bởi vậy, hiện giờ thấy bệ hạ vì thế phiền não, hắn không khỏi ra tiếng thử nói.
“Bệ hạ, ngài rốt cuộc…… Mơ thấy cái gì?”
Nuse mày nhíu lại, âm thanh lạnh lùng nói: “Một nữ tử.”
Mộng rất mơ hồ, tỉnh lại, hắn sớm quên mất chi tiết cụ thể ——
Trước sau nhớ rõ, là chính mình muốn tìm được một nữ tử.
Mà nháy mắt kia, hắn càng ẩn ẩn cảm giác tới được phương vị đối phương.
Vì thế, liền tìm tới nàng……
Một đầu khác.
Không nghĩ tới sẽ được đến cái đáp án này nam tử nhỏ gầy sửng sốt, xoay chuyển mắt, lại nghĩ tới cái truyền thuyết ——
Truyền thuyết huyết tộc mộng là có ý nghĩa tiên tri.
Nói không chừng bệ hạ mơ thấy, chính là……
Nghĩ vậy, huyết tộc nhỏ gầy kia vội ám chỉ nói.
“Ta nghĩ, đối phương là cùng bệ hạ có duyên đi.”
“Bệ hạ, là nhân loại hay vẫn là huyết tộc? Không bằng để ta đi giúp ngài tìm……”
Nhưng mà, lời hắn nói chưa dứt, đã bị bệ hạ nhà mình đánh gãy: “Ta đã tìm được nàng, là huyết tộc.”
Nuse nheo lại mắt, lại trầm giọng nói: “Ta đã đem nàng thu làm huyết duệ.”
“A?”
Nghe vậy, nam tử nhỏ gầy lại hoàn toàn ngây dại, huyết, huyết duệ?
Không phải…… Hắn muốn nói kỳ thật là ——
*
PS. Bổ sung huyết tộc giả thiết:
1, “Huyết duệ”, thị tộc cổ xưa đối với con cháu thân thuộc cố định có cách gọi khác, là từ quý tộc chuyên dụng,
Nhân loại bị biến thành vampire, không thể được gọi là “Huyết duệ”.
2, Bối cảnh ngắn ngủi vài năm, không có giả thiết huyết tộc muốn họ hàng gần kết hôn mới bảo đảm duy trì huyết mạch cường đại.
Đều là vì cốt truyện yêu cầu, rất nhiều truyện huyết tộc giả thiết cũng bất đồng, hy vọng đại gia hiểu cho ha ~